Bánh sắn Sơn Tây
Từ nguyên liệu sắn quen thuộc, mỗi vùng Đường Lâm và Phú Thọ lại tạo ra loại bánh sắn với cách làm, hương vị riêng, đem đến cho người thưởng thức cảm nhận mới lạ và đa dạng.
Ở làng cổ Đường Lâm, bánh sắn được các bà, các mẹ khéo léo biến tấu, trở thành món quà quê hấp dẫn với hương vị vừa quen vừa lạ, mang nét đặc trưng riêng về nguyên liệu, cách chế biến và phong vị, phản ánh sự đa dạng của ẩm thực xứ Đoài.
Nguyên liệu chính để làm bánh sắn gồm bột sắn và hỗn hợp nhân.
Vào mùa thu hoạch, các hộ gia đình ở Đường Lâm thường mua củ sắn tươi, bỏ đầu, đuôi, gọt vỏ, ngâm nước, rửa sạch rồi nghiền. Sau đó, ngâm bột để lọc lấy tinh, tiếp tục sấy hoặc phơi khô như cách làm bột sắn dây.
Nguyên liệu nhân gồm thịt lợn nạc vai thái sợi, xào cùng nấm hương, mộc nhĩ, nêm nước mắm, gia vị, hạt tiêu cho vừa miệng. Lá dong góp phần tạo hương thơm, quyện vào vỏ bánh sau khi hấp chín.
Bánh sắn chín có lớp vỏ trắng trong, nhân thịt xào mộc nhĩ – nấm hương tỏa hương thơm phức, kích thích vị giác. Bánh có thể ăn nóng hoặc nguội đều ngon.
Ngày nay, bánh sắn đã được “nâng tầm” thành đặc sản nức tiếng của Đường Lâm. Người dân thưởng thức bánh bất cứ khi nào, như quà sáng, quà chiều hay món ăn chơi trong những ngày nông nhàn.
Du khách thập phương khi ghé làng cổ thường chọn mua bánh sắn như một món quà mang hương vị rất riêng – vừa lạ vừa quen – để lưu giữ ký ức về một thức quà quê mộc mạc, đậm đà.