Nghị quyết lịch sử về Gaza: Bất cập mang tính khả thi
Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc đã thông qua nghị quyết đầy tham vọng nhằm hướng đến một nền hòa bình thực thụ tại Dải Gaza.
Ngày 17/11 vừa qua, với 13 phiếu thuận và 2 phiếu trắng (Nga và Trung Quốc), Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc đã thông qua Nghị quyết số 2803 về Dải Gaza. Nhìn chung, dư luận trên thế giới đều coi đó là một nghị quyết có tầm quan trọng đặc biệt của Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc về Dải Gaza và bước đi cần thiết đầu tiên trên chặng đường rất dài và đầy trắc trở bất định hướng tới hoà bình, ổn định, an ninh và phát triển thật sự cho Dải Gaza.
Với việc thông qua nghị quyết này, Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc chính thức chấp nhận và thông qua đề xuất của Tổng thống Mỹ Donald Trump về hoà bình cho Dải Gaza. Hai nội dung cốt lõi của nghị quyết là việc thành lập Hội đồng hoà bình làm một dạng chính quyền tạm thời quản lý Dải Gaza do ông Trump đứng đầu với sự tham gia của một số nhân vật đến từ nhiều quốc gia và tổ chức quốc tế và là thành lập một lực lượng quân đội quốc tế làm nhiệm vụ duy trì hoà bình và đảm bảo an ninh và tái thiết Dải Gaza. Nhiều quốc gia Ả rập ở khu vực Trung Đông, Bắc Phi và vùng Vịnh coi sự uỷ quyền của Liên hợp quốc dưới dạng một nghị quyết của Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc là điều kiện tiên quyết để tham gia. Tổ chức Hamas đã phản đối nghị quyết này.
Nga và Trung Quốc không phủ quyết nghị quyết trên vì tuy không ủng hộ nhưng không thể phủ quyết. Nếu Nga và Trung Quốc hay chỉ một trong hai phủ quyết sẽ không có được sự chấp nhận và uỷ thác trên của Liên hợp quốc mà các nước Ả rập muốn có và cần để tham gia trực tiếp vào tiến trình vãn hồi hoà bình và tái thiết cho Dải Gaza. Không có sự tham gia của các nước Ả rập, việc thực hiện đề xuất trên của ông Trump sẽ thuần tuý là chuyện của Mỹ, Israel và một vài đồng minh của Mỹ. Khi đó, đề xuất này của ông Trump sẽ bị phá sản.
Nga và Trung Quốc vốn đã không phản đối đề xuất của ông Trump ngay từ đầu nên giờ không thể làm nó bị phá sản bằng phủ quyết nghị quyết liên quan của Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc. Nhưng Nga và Trung Quốc lại không thể ủng hộ vì trong nghị quyết này có nhiều điểm nội dung còn khá mơ hồ, có không ít điều bất cập đe doạ chính tính khả thi của nghị quyết trên thực tế. Trước hết là việc nghị quyết chỉ đề cập đến khả năng tiến tới hình thành nhà nước Palestin độc lập, có chủ quyền và lãnh thổ chứ không coi đấy là một mục tiêu cần hướng tới, không đưa ra lộ trình cụ thể. Nghị quyết để cho Mỹ và Israel gần như toàn quyền quyết định và vận hành việc Israel rút toàn bộ quân đội ra khỏi Đải Gaza. Nghị quyết áp đặt việc giải giáp lực lượng Hamas trong khi phe này kiên quyết khước từ giải giáp. Nghị quyết không đề cập gì đến bản chất cốt lõi của mối bất hoà giữa Israel và Palestin.
Chính vì những điều trên, nghị quyết này nặng về biểu lộ mong muốn nhiều hơn là tạo ra cơ chế pháp lý cần thiết để nhân dịp này giải quyết tận gốc rễ cuộc xung khắc giữa Israel và Palestin, để đảm bảo hoà bình, an ninh và ổn định thật sự được kiến tạo nên ở dải Gaza.














