Nhớ mùa đông Hà Nội

Những ngày đầu mùa đông, khi cái lạnh se sắt bắt đầu tràn ngập khắp nẻo đường, thành phố bắt đầu chuyển mình, biến thành một bức tranh lãng mạn và êm đềm. Phố phường hiên ngang che mình trong lớp áo sương mù, cùng những hàng cây cổ thụ màu nâu bình dị trở thành những người hội ngộ trong tĩnh lặng của bản hòa nhạc đông vắng.

 

Nhớ mùa đông Hà Nội, tôi nhớ những buổi tối khi phố phường trở nên lung linh dưới ánh đèn vàng, đâu đó là những cây thông được trang trí rực rỡ chào đón Giáng sinh. Đâu đó có những ngôi nhà trên phố cổ nép mình vào cái tĩnh lặng của ngày đông, như bức trang cổ tích hiện hữu giữa thế giới hiện đại.

Mùa đông biến Hà Nội thành một bức tranh lãng mạn và êm đềm. Ảnh: Ngọc Vũ

Nhớ mùa đông Hà Nội, tôi cảm nhận rõ sự yên bình và hòa mình vào không khí thiên nhiên. Mỗi sáng, khi bước chân ra khỏi cửa, tôi cảm nhận hơi lạnh mát, gió lạnh thoảng qua làm rung động không khí, và tâm hồn tôi bỗng trở nên nhẹ nhàng hơn, như gió đông đã đưa đi những lo âu, muộn phiền của cuộc sống.

Mùa đông Hà Nội khiến con người ta cảm nhận rõ sự yên bình và hòa mình vào không khí thiên nhiên

Nhớ mùa đông Hà Nội, tôi nhớ những chiều tà trên hồ Tây, khi con đường trở thành bức tranh màu hồng dịu dàng của hoàng hôn. Những người yêu thể thao đua nhau trên đường dọc bờ hồ, những cặp đôi trẻ nắm tay nhau dạo chơi, và những người già ngồi hàn huyên, ngắm nhìn cảnh đẹp, tạo nên một bức tranh ấm áp và đằm thắm.

Nhớ mùa đông Hà Nội, tôi nhớ về những khoảnh khắc giản đơn nhưng ý nghĩa, về sự gắn kết gia đình và sự ấm áp của tình người. Mùa đông không chỉ là sự lạnh lẽo của thời tiết, mà còn là sự ấm áp của trái tim, là niềm vui của những khoảnh khắc giản đơn, là tình yêu, là nét yên bình trong lòng mỗi người con Hà Nội.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

  • Quan tâm nhiều nhất
  • Mới nhất

15 trả lời