Sống ở khu tập thể cũ

Những khu tập thể cũ ở Hà Nội giản dị, khiêm nhường, nhưng vẫn lưu giữ ký ức, kết nối tình làng nghĩa xóm và tạo nên nếp sống riêng khó trộn lẫn giữa nhịp sống đô thị hiện đại.

Giữa lòng thủ đô hiện đại, vẫn còn những khoảng trời ký ức. Những khu tập thể cũ giản dị, khiêm nhường, nhưng đã in dấu nếp sống của nhiều thế hệ người dân Hà Nội.

Một buổi sáng quen thuộc nơi tập thể Nghĩa Tân, với bà Nguyễn Thị Tâm, từng nhịp sống nơi đây đã trở thành nếp quen suốt hàng chục năm qua.

Bà Tâm cho biết: “Về hưu rồi, tôi có thời gian giúp các cháu, tham gia công việc tổ, phường. Ở đây hàng xóm thân thiện, nên tôi rất thích và cũng không muốn chuyển đi.”

Những khoảng sân nhỏ, những câu chuyện đời thường chính là “sợi dây vô hình” gắn kết tình làng nghĩa xóm, tạo nên nhịp sống riêng không thể trộn lẫn ở các khu tập thể cũ Hà Nội.

Người sống ở đây, nhiều thì gần 40 năm như bà Tâm, ít cũng vài năm, nhưng trong môi trường gần gũi, không khoảng cách, họ sớm gắn bó và trở thành hàng xóm thân thiết.

Gắn bó với khu tập thể từ thơ bé, chị Tâm Diệu (khu B5 Nam Thành Công) có cảm nhận riêng: “Ở tập thể luôn gần gũi, mở cửa ra là có thể gọi nhau một tiếng. Đó là sự ấm áp, là tình làng nghĩa xóm – một nét đặc trưng của Hà Nội.”

Ở nhiều khu tập thể cũ, có cả vài thế hệ cùng chung sống. Ký ức và hiện tại, quá khứ và tương lai được nối dài qua những câu chuyện mỗi ngày.

Tại khu Nam Thành Công, khoảng sân chung được tận dụng làm nơi tập thể thao, vui chơi. Dù không rộng, nhưng đây chính là không gian kết nối – nơi mỗi chiều về lại rộn rã tiếng cười, tiếng nói.

Thời gian có thể phủ màu cũ kỹ lên tường vôi, nhưng tình người ở các khu tập thể cũ vẫn luôn tươi mới. Nhịp sống nơi đây giản dị, chân thành, gắn kết – và đó chính là một phần bản sắc của Hà Nội.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

  • Quan tâm nhiều nhất
  • Mới nhất

15 trả lời

15 trả lời