Tăng lương 7,2% cho người lao động | Hà Nội tin mỗi chiều

Từ đầu năm 2026, lương tối thiểu vùng sẽ tăng 7,2%. Điều này đồng nghĩa, mỗi lao động hưởng lương tối thiểu sẽ có thêm khoảng 250 đến 350 nghìn đồng mỗi tháng.

Con số không lớn, nhưng với nhiều công nhân, đó là khoản tiền mua sữa cho con, tiền điện nước hay tiền xăng xe đi làm. Trong bối cảnh giá cả sinh hoạt tăng cao, bất cứ khoản bổ sung nào cũng mang lại cảm giác yên tâm hơn cho người lao động.

Thực tế cho thấy, chi phí của doanh nghiệp chỉ tăng khoảng 0,5%, với các ngành thâm dụng lao động như dệt may, da giày, mức tăng thêm khoảng 1%. Đây không phải gánh nặng quá lớn, trong khi lợi ích lại rõ ràng: giữ chân công nhân, hạn chế đình công, giảm tỷ lệ nghỉ việc. Doanh nghiệp trả thêm một chút, nhưng đổi lại có nguồn nhân lực ổn định – yếu tố quan trọng cho phát triển dài hạn.

Một điểm mới đáng chú ý là việc áp dụng lương tối thiểu theo giờ. Đây là thay đổi phù hợp với bối cảnh thị trường lao động ngày càng xuất hiện nhiều việc làm linh hoạt. Sinh viên đi làm thêm, nhân viên bán thời gian hay lao động thời vụ đều có một mức sàn, bảo đảm không bị trả công thấp hơn giá trị thực. Đây không chỉ là bảo vệ quyền lợi mà còn là bước tiến trong tư duy chính sách, bắt kịp sự thay đổi của xã hội.

Tại Hà Nội – nơi có chi phí sinh hoạt cao nhất cả nước – việc tăng lương tối thiểu càng có ý nghĩa. Công nhân ở các khu công nghiệp Bắc Thăng Long, Quang Minh hay lao động dịch vụ trong nội thành phải gánh tiền trọ, tiền ăn, tiền gửi con… mọi chi phí đều đắt đỏ hơn các địa phương khác. Thêm vài trăm nghìn đồng chưa đủ để họ dư dả, nhưng có thể giảm bớt áp lực hằng ngày. Khi đời sống bớt căng thẳng, tinh thần làm việc sẽ tốt hơn, qua đó đóng góp tích cực cho sự vận hành của cả Thành phố.

Một số ý kiến lo ngại việc tăng lương có thể kéo giá cả leo thang. Tuy nhiên, nếu duy trì mức lương thấp để kìm lạm phát, người lao động sẽ chịu thiệt thòi nhiều nhất. Vấn đề cốt lõi không nằm ở việc tăng hay không tăng lương, mà ở quản lý giá cả thế nào để hạn chế tình trạng “té nước theo mưa”. Chính sách lương tối thiểu trước hết phải bảo vệ quyền lợi chính đáng của người lao động – nhóm yếu thế nhất trong quan hệ lao động.

Khi thu nhập tăng, sức mua xã hội cũng tăng theo. Người lao động có thêm tiền chi tiêu, doanh nghiệp bán được nhiều hàng hóa và dịch vụ hơn. Đây là tác động lan tỏa tích cực cho nền kinh tế, nhất là trong bối cảnh xuất khẩu gặp khó, tiêu dùng nội địa càng cần được kích thích.

Chính sách tăng lương lần này thể hiện rõ vai trò của Nhà nước: đứng về phía người lao động, tạo sự cân bằng trong quan hệ lao động. Đây là nền tảng để xã hội phát triển ổn định. Một xã hội chỉ thật sự bền vững khi người lao động cảm thấy được bảo vệ và trân trọng, chứ không bị coi là “chi phí” để cắt giảm.

Người dân bày tỏ sự ủng hộ đối với mức tăng 7,2%. Đây không chỉ là vài trăm nghìn trong ví, mà còn là niềm tin rằng Nhà nước quan tâm đến đời sống của những người lao động giản dị nhất. Với người lao động tại Hà Nội – nơi chi phí đắt đỏ nhất cả nước – khoản tăng này càng có giá trị tinh thần lớn, khẳng định rằng họ không bị bỏ lại phía sau.

Mỗi đồng lương tăng thêm tuy nhỏ, nhưng là kết quả của nỗ lực chung, là bước tiến cho quyền lợi của chính người lao động. Đây cũng là tín hiệu để họ thêm vững tin, tiếp tục làm việc và cống hiến.

Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết

  • Quan tâm nhiều nhất
  • Mới nhất

15 trả lời

15 trả lời