Tháng Tám yêu thương
Tháng Tám, mỗi lần nhắc tới, lòng ai đó lại bâng khuâng một chút. Đó là tháng của những ký ức ngọt ngào, là mùa yêu thương, mùa của những cảm xúc không thể quên.
Tháng Tám đến nhẹ nhàng như một làn gió mùa hè, không ồn ào, không vội vã. Cái không khí của tháng này luôn mang đến cho tôi một cảm giác bình yên, như thể thời gian chậm lại đôi chút, để chúng ta có thể thả mình vào những cảm xúc xưa cũ. Mỗi khi tháng Tám trở lại, trong lòng tôi lại dâng lên những ký ức xa xăm, những khoảnh khắc đơn giản nhưng đong đầy tình cảm.
Tôi nhớ về những ngày còn nhỏ, khi ánh nắng tháng Tám chưa hẳn đã oi ả, chỉ nhẹ nhàng, dịu dàng như bàn tay mẹ vuốt tóc tôi mỗi sáng. Lúc ấy, buổi sáng của tôi là những bước chân lộc cộc trên con đường làng, mùi cỏ ướt còn vương lại trong không khí. Những đứa trẻ trong xóm chúng tôi chạy chơi suốt cả ngày, cười đùa vang vọng khắp cánh đồng, miệng đầy mồ hôi nhưng lòng thì chẳng nặng nề. Tháng Tám của những đứa trẻ là những ngày tìm ra những niềm vui giản dị, như một cánh bướm bay vờn, như một con chim hót lảnh lót trên cành cao, hay chỉ đơn giản là tìm thấy một trái ổi xanh, ngồi ăn bên bờ ao. Đó là những buổi chiều dài không có hồi kết, là lúc cả lũ tụ tập bên bờ ao, vốc nước lên hứng những giọt mưa mùa hè, ngắm nhìn những cánh sen tím nhẹ nhàng trôi theo dòng nước. Tôi nhớ, lúc ấy, chúng tôi chẳng quan tâm đến những gì sắp tới, chỉ biết rằng những giây phút ấy là tất cả. Bầu trời trong xanh, mặt đất ấm áp và những đám mây bồng bềnh, như hòa vào những giấc mơ của đứa trẻ chúng tôi.
Tháng Tám trong ký ức của tôi, còn là những buổi chiều, khi tôi và mẹ cùng ngồi dưới gốc cây bàng cổ thụ trong sân nhà. Mẹ kể cho tôi nghe những câu chuyện về ngày xưa, về những năm tháng khó khăn nhưng đầy ắp tình thương. Tôi nhớ rõ những buổi chiều, mẹ đan tay vào tay tôi, kể về bà ngoại, về những mùa Tết xa xưa dù thiếu thốn nhưng cả gia đình vẫn đầy ắp niềm vui. Tháng Tám của tôi gắn liền với tình yêu thương gia đình, với những giây phút bên nhau, dù là những lúc khó khăn hay lúc hạnh phúc.
Tháng Tám, với tôi, là những buổi tối mưa lặng lẽ, khi từng giọt nước rơi đều đều ngoài cửa sổ, mang theo hơi lạnh nhẹ nhàng của mùa thu. Cái không khí mát mẻ ấy khiến không gian trong nhà như dịu lại, như xoa dịu những bộn bề của cuộc sống. Lúc ấy, chiếc radio cũ, với âm thanh nhẹ nhàng phát ra, trở thành người bạn thân thiết trong những đêm mưa dài. Mỗi bản nhạc vang lên, không chỉ là những giai điệu buồn buồn, mà như là tiếng thì thầm của ký ức, là nhịp đập của trái tim yêu thương. Mẹ tôi luôn ngồi bên bếp lửa trong những đêm mưa như vậy, đôi bàn tay khéo léo nắm lấy ấm trà, rót từng ngụm nhỏ vào tách. Mùi trà nóng, thơm nhẹ nhàng hòa quyện trong không khí, khiến tôi cảm thấy một niềm an yên lạ kỳ. Mẹ ngồi đó, đôi mắt nhìn vào lửa bập bùng, thỉnh thoảng lại quay sang nhìn tôi, mỉm cười hiền hòa. Cả hai chúng tôi ngồi bên nhau, trong sự tĩnh lặng của đêm, chỉ có tiếng nhạc và tiếng lửa cháy tí tách. Chúng tôi trò chuyện về những chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống, về những ngày xưa cũ mà mẹ từng sống, những câu chuyện tưởng chừng như chẳng có gì đặc biệt, nhưng lại để lại trong lòng tôi những ấn tượng sâu sắc. Mẹ kể về những tháng năm gian khó, khi gia đình phải trải qua bao thử thách, nhưng luôn giữ vững niềm tin vào cuộc sống, vào những điều giản dị nhưng quý giá. Mẹ bảo, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, thì tình yêu thương gia đình luôn là nguồn động lực mạnh mẽ nhất, là nơi mà ta luôn có thể quay về, dù có đi xa đến đâu.
Mỗi lần tháng Tám đến, tôi lại tự hỏi mình, liệu có bao giờ quay lại được những ngày tháng ấy không? Tháng Tám không chỉ là mùa của tình yêu gia đình, mà còn là mùa của sự trưởng thành. Tháng Tám là lúc chúng ta cảm nhận được những điều bình dị xung quanh, những điều mà ta dễ dàng bỏ qua trong guồng quay vội vã của cuộc sống. Đó là những khoảnh khắc quý giá, khi ta cảm thấy trái tim mình lắng lại, cảm nhận được tình yêu thương bao la của gia đình, của bạn bè, của những người mà ta không hề nói ra nhưng vẫn luôn hiện diện trong đời.
Tháng Tám, mùa yêu thương, không phải là mùa của những hành động vĩ đại. Nó là mùa của những cử chỉ nhỏ bé, những yêu thương giản dị nhưng lại có sức mạnh lạ kỳ. Tháng Tám nhắc nhở tôi về giá trị của tình cảm, về những giây phút bên những người thân yêu. Và dù cuộc sống có thay đổi như thế nào, tháng Tám sẽ mãi là tháng của những ký ức đẹp đẽ, của những tình yêu không thể nhạt phai.
Linh Châu