Chill trong không gian mở – âm nhạc kết nối con người
Không cần sân khấu lớn hay ánh đèn rực rỡ, chỉ cần góc nhỏ ven hồ hay quán cà phê ngoài trời, âm nhạc vẫn cất lên – mộc mạc, tự do và đầy sức sống, như chính hơi thở dịu dàng của Hà Nội về đêm.
Khi nhịp sống đô thị ngày một nhanh, người Hà Nội lại tìm cho mình những khoảng không gian để hít thở, để lắng lại và tận hưởng. Trong những không gian mở, âm nhạc vang lên, con người xích lại gần nhau hơn. Ở đó, không có khoảng cách – chỉ có tiếng đàn, tiếng cười và niềm vui giản dị của những tâm hồn yêu Hà Nội.
Tuần nào cũng vậy, anh Lại Phương Đông, phường Hà Đông, lại chọn cho mình một nhóm bạn mới trong cộng đồng những người chơi nhạc ở Tây Hồ. Họ cùng nhau tìm một không gian mở, đôi khi là bãi cỏ ven hồ, khi lại là quán cà phê có sân khấu nhỏ ngoài trời.
Anh Lại Phương Đông chia sẻ: “Những buổi tối như thế khiến tôi rất hào hứng, vì mỗi lần đến lại có những người mới, chơi những thể loại nhạc khác nhau. Tuần nào cũng có sự kiện, nên luôn có những vị khách mới, dòng nhạc mới – tạo cảm giác tươi mới, hứng khởi.”
6 giờ tối, mọi người có mặt, chuẩn bị nhạc cụ, chỉnh dây đàn, thử micro rồi thả mình trong tiết trời thu Hà Nội – vừa để thỏa mãn đam mê, vừa giải tỏa căng thẳng sau một tuần làm việc nơi công sở.
Anh Đông nói thêm: “Những buổi chơi nhạc ngẫu hứng không cần chuẩn bị nhiều, chỉ cần cảm xúc. Nhờ vậy, tôi có thêm nhiều bạn bè quốc tế – người Mỹ, Pháp, Ấn Độ... Họ chơi nhạc của họ, tôi chơi nhạc Việt, rồi cùng giao lưu. Với tôi, đó là sự kết nối văn hóa thật sự. Không gian mở khiến tôi hứng khởi hơn, vì được chia sẻ cảm xúc với người nghe, thậm chí với cả người qua đường. Âm nhạc giúp chúng tôi gần gũi, hiểu nhau hơn.”
8 giờ tối, những vị khách đầu tiên bắt đầu đến. Đây cũng là lúc chị Lê Thu Trang, phường Phú Thượng, quản lý quán, bắt đầu công việc quen thuộc: pha chế, dọn dẹp, chuẩn bị đồ uống. Với chị, mỗi tối là một nhịp sống lặp lại êm đềm mà không hề nhàm chán, bởi mỗi ngày đều có những gương mặt mới, câu chuyện mới, bản nhạc mới – khiến Hà Nội trở nên gần gũi, ấm áp.
Khi không gian đã ấm dần lên, những ban nhạc tự do bắt đầu xuất hiện. Trong đó có anh Alex Ryan Zwicker, người Mỹ, đã sống ở Hà Nội 6 năm và là “tay chơi nhạc” quen thuộc của quán.
Anh Alex chia sẻ: “Tôi rất hạnh phúc khi được sống và chơi nhạc ở Hà Nội. Tôi đã chọn nơi này làm ngôi nhà thứ hai của mình. Mỗi cuối tuần, được mời mọi người cùng nghe nhạc và tận hưởng là điều khiến tôi thấy vui và biết ơn cuộc sống.”
Anh nói thêm, Hà Nội với anh là không gian mở và gần gũi, nơi người nước ngoài có thể hòa nhập dễ dàng. “Ở đây, tôi có nhiều bạn bè, nhiều khán giả. Cảm giác được chơi nhạc giữa tiếng xe cộ và tiếng gió thật tuyệt vời – nó khiến tôi thấy mình thuộc về nơi này.”
Những buổi tối như thế, âm nhạc không chỉ là niềm vui mà còn là cầu nối giữa con người và thành phố này. Hòa cùng không khí ấy, nhóm khách như anh Phương Nam cũng thường dành thời gian tới đây mỗi tuần – có lúc chỉ ngồi nghe, có lúc lại cầm micro trở thành “nghệ sĩ” trên sân khấu của riêng mình.
Tận hưởng không gian mở – một lựa chọn giản dị, nhưng đủ để người ta cảm nhận hơi thở Hà Nội: một thành phố biết sống chậm, biết lắng nghe và biết tận hưởng.














